Trọng Hoàng tặng HC vàng SEA Games gây quỹ chống Covid-19
Trong kho tàng đồ sộ những danh hiệu, hậu vệ tuyển Việt Nam Nguyễn Trọng Hoàng dành tấm huy chương mà anh trân quý nhất để gây quỹ hỗ trợ cho tuyến đầu chống Covid-19.
“Trong thời gian cách ly, bên cạnh nỗi nhớ nhà, tôi còn thường xuyên cập nhật tình hình Covid-19 ở Việt Nam. Mỗi ngày, nhìn số ca nhiễm tăng lên khiến tôi bồn chồn không yên. Tôi đã tự hỏi mình có thể làm gì để giúp cộng đồng lúc này”, Trọng Hoàng chia sẻ.
“Tôi đã tặng một nhóm sinh viên trường Đại học Kinh tế TP HCM chiếc áo để đấu giá. Số tiền thu được dự kiến chuyển đến những trẻ em khiếm thị ở TP HCM. Rồi tôi biết đến nhóm thiện nguyện Hạt Vừng và thấy hoạt động của họ rất thiết thực. Cho nên, tôi muốn dành tặng tấm huy chương mà tôi trân quý nhất để gây quỹ. Hy vọng, nó sẽ lan toả được tinh thần như chúng tôi đã chiến đấu để giành được tại SEA Games 2019”.
Năm 2009, Trọng Hoàng có kỳ SEA Games đầu tiên khi 20 tuổi. Ngôi sao được HLV Henrique Calisto kỳ vọng nhất đã ghi bàn vào lưới Malaysia trong trận đấu tại vòng bảng, để mở toang cánh cửa vào bán kết cho Việt Nam. Nhưng một chấn thương ngay sau đó khiến anh lỡ trận bán kết và chỉ vào sân từ ghế dự bị ở trận chung kết dù chưa hoàn toàn bình phục.
Những màn trình diễn ở chặng đường trước đó khiến Việt Nam được đánh giá cao hơn. Chức vô địch tưởng như nằm chắc trong tay thầy trò Calisto. Nhưng những gì diễn ra sau đó đã trở thành bi kịch. Việt Nam không thể làm gì trước Malaysia, và thua 0-1 vì bàn phản lưới phút 85 của Mai Xuân Hợp.
Hôm đó, Trọng Hoàng – cầu thủ trẻ thứ hai của đội U23 – ngồi chết lặng. Nỗi buồn dằng dặc còn được anh nhiều lần nhắc lại, như sự nuối tiếc lớn trong sự nghiệp. Suốt nhiều năm, đó cũng là nỗi đau của bóng đá Việt Nam.
Thế rồi, HLV Park Hang-seo đến và có những quyết định lịch sử. Trọng Hoàng, ở tuổi 30, là một trong hai cầu thủ quá tuổi được lựa chọn đến SEA Games. Không chỉ tạo ra khối thuốc nổ bên hành lang phải, một tấm gương của nỗ lực và tận hiến, anh còn đem hẳn một câu chuyện lịch sử đến Philippines. “Thú thực, khi biết mình được triệu tập, tôi vừa mừng vừa lo. Nhiều người còn nhắc đến tôi như ‘một nỗi ám ảnh’.
Có thể hơi quá, nhưng phần nào cho thấy được khát khao đổi màu huy chương của Việt Nam ở SEA Games”, Trọng Hoàng nhớ lại. “Giây phút lên nhận huy chương, tôi không biết phải diễn tả cảm xúc thế nào. Tôi quá may mắn. Tôi từng nghĩ mình không bao giờ còn được góp mặt ở chung kết một kỳ SEA Games nữa”.
0 Comments